click xem phim >> phim tinh ngay dai
"Các hè lùng ta?"
Lão tôn giáo râu chuột gớm nghi bất định, dựa hầu hạ ngỡ toan vứt đi thời từ khu rừng phía dưới vang lên giọng nói.
"Ngươi nhiều kể pháp phủ giấu khí tức? Chả trách thoát được.” Lão tôn giáo râu chuột chẳng hề khiếp hoảng mà lại ngó kỹ phương vì phạt vào âm thanh, cười lạnh.
Hồng quang đãng lóe lên, Ngụy Tác kệ đỏ sam từ bỏ dưới khu rừng nhảy lên, nói cùng lão đạo: "Ta ảnh như chớ quen ngươi, mi đuổi theo min là bởi vì cớ gì?"
"Ngươi chớ biết mỗ cũng chả sao, chỉ cần min chẳng đuổi hụt mày là được, chịu qua đời đi!" Lão tôn giáo râu chuột phất tay, một tôn giáo bạch quang đãng xẹt ra Ngụy Tác.
Lão đạo râu chuột chớ rõ đèo lịch nào là chỉ nói mấy cú đã trực tiếp cồn thủ.
Ngụy Tác biến sắc, kích vạc đơn lẻ quang đãng quang quẻ tráo, cùng thời tế xuất Xích áp thuẫn bị Trương gia lão băng công nứt một vết.
Chát đơn tiếng, linh quang đãng quang quẻ đánh tráo bị phá rã trong điển tích tắc, bạch quang đãng xung kích ra Xích áp thuẫn, công lõm một vết rồi văng ngược lại, là pháp biểu ảnh lá liễu dài độ một thước.
Uy năng đó khiến nhan sắc phương diện Ngụy Tác nhoáng ghê hoảng, quýnh quáng quít kích vạc một linh quang đãng quang quẻ đổi nữa, cù người chạy nhanh vào rừng.
"Còn muốn bay hả?"
Lão đạo râu chuột hừ một tiếng, cỡi phi dốt pháp khí đuổi theo.
Với xốc khoảng ngữ lão, Ngụy Tác khẳng định chớ thoát được.
Đang bỏ chạy, vẻ phương diện gã ngó giàu vẻ khiếp hoàng hốt nhiên nhiên nở nụ cười lạnh.
Thấy vậy, lão đạo râu chuột đoạt vọt người.
Đột nhiên hoàng khí dâng lên, Ngụy Tác biết chết thật trước mắt lão, chung quanh tinh là những khối hoàng sắc nham thạch khổng lồ.
"Thổ hệ pháp trận!"
Lão tôn giáo râu chuột mắt ánh lên độn sắc kinh hãi, lấy ra đơn cái bạch sắc hầu lô. Nhưng lão tía kịp đả chi thời chát, một làn sóng trong veo chợt nhiên tỏa rộng trên trán.
"A!"
Lão tôn giáo râu chuột gầm lên thống khổ, thân dạng cứng lại, bạch sắc hầu hạ đống phớt lửng trước phương diện lão chớ kịp kích phát.
Đúng hồi đó, om một tiếng, mấy ối hoàng sắc cự thạch quành đó buộc lên tớ lão.
Lão đạo râu chuột hộc đơn tiếng, trợn tròng trắng, chẳng bị cụt đập tới ngất xỉu xỉu, mà lại đơn thân thể hình trong suốt vô que vô nghĩa là xuất bây giờ sau lưng lão.
Thân ảnh nương tựa hồ chỉ phất tay, một làn sóng trong vèo lại nổ trên trán lão tôn giáo râu chuột, mấy đạo ô quang đãng bé xíu cài vào gáy.
Lão tôn giáo râu chuột trợn bẫy trắng, xỉu xỉu.
"Tu quây khoảng nà nhưng mà định làm thịt ta, thiết cười.” Cởi ẩn ảnh pháp y ra, Ngụy Tác hiển hiện giờ thân hình trong suốt trận, ngó lão đạo râu chuột ngất xỉu xỉu, biểu lộ vào khinh thường miệt lẩm bẩm.
Lão đạo râu chuột nà cũng có tu vi Chu thiên cảnh tứ trọng, thật sức bây giờ tại ngữ Ngụy Tác liền hết tu sĩ Phân niệm cảnh nhất quý trọng cũng miễn cưỡng đối phó thác được, song tu sĩ cùng gấp đồng tên lại như thể hốc sống nuốt già xuể gã, cả pháp khí phòng ngự cũng chớ phạt ra, có khác chi từ sát, dưng lẻ thạch lên biếu gã.
Sau lúc lẩm đệ trình khinh thường bỉ, Ngụy Tác lần mò khắp người lão đạo râu chuột.
Dù gì cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh tứ trọng, gia giỏi của lão đạo râu chuột nguyên coi đền gã này, tính toán ra quả thực cũng khá.
Bạch sắc tuyền kim phi nhận ảnh lá liễu lão sử dụng lúc nãy là lẻ giai hạ phẩm pháp bảo, còn phi ngu pháp biểu hình dáng tương từ bỏ không chỉ xinh hơn bạch ngọc hạc ngữ tên nhưng mà xốc khoảng phi ngu cũng cao hơn nhiều, rất hữu dụng.
Ngoài ra, trong suốt nạp bảo nang ngữ lão đạo râu chuột đang hơn bảy nghìn hạ phẩm lẻ thạch, hai tấm pháp thuẫn màu cùng gần đạt linh giai, hai tấm pháp khí buồng ngự bay cùng rau vách bộ, đơn bức tự khắc chữ Càn, đơn khắc chữ Khôn theo lối cổ thể.
Ngoài những vật bình phẩm đền như Hồi khí một và pháp phù, lão đạo râu chuột còn hai tấm hoàng nhan sắc chỉ phù.
Hai buộc đồng cân phò cực kỳ kín biệt, chớ chỉ lâu thế hệ mà lại đỏ nhan sắc phù văn xiên xiên vẹo xẹo như hoạ quỷ sứ phù, chớ nhấn rành phẩm giai hoặc gộ dụng gì.
Hiếu kỳ để ý hai buộc hoàng sắc chỉ phò đơn lúc, Ngụy Tác dày hết bạch nhan sắc hầu gò của lão đạo râu chuột sa dưới cáu lên.
"À!"
Thoáng soát đơn chốc, Ngụy Tác tỏ tường rành vẻ khiếp ngạc.
Bạch nhan sắc hầu hạ đống chớ nhiều gì đặc bặt nhưng mà đựng chật "Hủ thi thủy" nhiều dạng đả dù uế, tọng mòn pháp khí.
Ngụy Tác bất giác nghe tới pháp biểu ảnh chiếc tàn của lão tôn giáo trong suốt địa lăng Thanh Phong lăng. Lão tôn giáo đó cũng có một hồ đống đựng Hủ thi thủy, vẩu đống đó tới bây giờ vẫn nằm trong nộp biểu nang của gã, đồng cân là Hủ thi thủy hẵng chẳng còn, tác dụng rất hữu hạn. Bạch sắc hầu đụn nào đang đầy, hẳn ban nãy lão đạo chả dấn ra Kim khoa cự thạch trận, toan vẩy Hủ thi cử thủy để phá điệu pháp trận.
Trầm ngâm một chốc, Ngụy Tác thâu Kim môn chống cự thạch sứt lại, bắt đầu thử nghiệm phi dốt pháp biểu được dưng đến.
Phi ngu pháp biểu hình lá liễu nào chớ lớn, tối đa chở đặng bố người, bất quá Ngụy Tác thập phần mãn ý bởi tốc khoảng cao hơn bạch ngọc hạc nhiều. Chỉ lượn hai vòng là tên thoả khống chế thành thạo.
Đoạn gã như cướp lấy bao bố, chụp lão đạo râu chuột lướt về bên Tiểu Dạ sơn.
Chưa đến chính ngọ, Ngụy Tác xách lão đạo râu chuột, kích vạc Thanh hoàng hầu hạ lô, đứng trong làn khí xanh bao che tiến vào sơn cốc có động phủ.
Khiến thằng thập phần gớm hỉ là hai mươi bố nhành Diệt tiên đằng dòm lúc trước phát triển rất khả quan, chánh to nhất đã trường tới ba trượng.
Bên dưới Diệt tiên đằng nhiều thi thể tía con yêu thú vị có hai sừng, vơi đầy hoa văn vằn vện.
Hiên nhiên là Tinh trang mục ngao, tứ gấp trung giai thương thú có số cây tối da ở Tiểu Dạ sơn.
Ba con Tinh trang mục ngao này chắc vô tình yêu lao ra sơn cốc, bị Diệt tiên bên giết chết. Tứ cấp trung giai thương thú dù là kể pháp hay là khí lực đều thập phần lợi hại, Diệt tiên đằng bình phẩm an ráng nè làm chứng minh lúc mọc đến ba trượng, rễ đã chén sâu vào lòng đất, nếu còn là mống cây như trước thời dù bắt xuể yêu thú nhận độ nào là cũng sẽ bị nhổ bật rễ trong suốt khí chúng giãy giụa.
Kinh thoả quan sát một lúc, thuận tay thu thập thi dạng mấy con tứ cấp trung giai yêu thú vị vào nộp biểu nang, Ngụy Tác đi sang bãi Diệt tiên đằng, ra trong bụng núi.
...
Không rành bao lâu sau, lão đạo râu chuột từ từ tỉnh giấc lại, phát giờ mình bị xấp theo tư gắng xấp kì ở trong suốt một buồng thạch thất.
Thạch thất rắn chắc ở trong dạ núi, chẳng khí chớ lấy gì đả lưu thông, toàn thân thể lão cơ dại, chẳng thể điều khiển chân nguyên thành thử càng khó chịu.
"Ngươi trúng Hạt cung kéo phong tặng độc châm ngữ ta, chớ thể cồn che mà lại còn nói được. Cho mỗ biết mau, bởi vì sao lại đuổi theo ta, lỡ chộ là hạ kề thó hả?"
"A!" Tận buổi này, lão tôn giáo râu chuột mới triệt đặt phản bội tương ứng được, kinh hãi tột cùng gầm vang.Nhưng chộ Ngụy Tác phương diện mũi lạnh tanh tưởi đứng gần đó thời lão tiền cười lạnh, "Không ngờ mỗ cả ngày ép nhạn hôm nay lại bị nhạn mổ mắt, thoả ngó thường mi nhưng mà rơi vào tay ngươi thời min không còn chi để nói, muốn thịt căn cứ giết, muốn móc tin tức miệng ta thời ngươi chẳng si mê lòng vẳng tưởng.”
"Được lắm!"
Lão tôn giáo râu chuột chẳng ngờ là Ngụy Tác bình diện mũi đất lạnh tanh nói vậy xong thời không nói thêm gì, im lẽ con quay người bước đi.
Thoáng sau, Ngụy Tác cố một lọ dược xích màu lục bé phai vào, moi ra đơn con dao bạc, bốc đơn vết trên cổ tay lão tôn giáo râu chuột không còn hay sức làm phản kháng đoạn rắc mấy giọt thuốc xuống vết thương.
Rồi Ngụy Tác lại bình diện mũi lạnh tanh quăng mười mấy thi dạng yêu thú vị mé lão, im im phai ra, tiếng bước chân xa dần, dựa hầu đi xử lý việc riêng.
"A!"
Tích tắc sau, lão đạo râu chuột kinh nghi ngờ bất định hốt nhiên đau khổ tột độ van lên bi thảm thiết.
Dược xê Ngụy Tác vãi vào vết xót thương ngữ lão tê hầu hạ ảnh vách trong suốt dạng nội vô số mũi châm lạnh bỏng, liên tục tĩu hoá chích, khiến lão có cảm giác da đầu cũng sắp nứt ra.
Cơn đau đớn nà kéo trường đơn canh giờ, mời từ bỏ từ rã đi.
Lão đạo râu chuột ướt đẫm mả hôi như tự trong nác lờ lên.
Bốp đơn tiếng, lão chửa kịp thở phào thì thiên linh đơn thi dạng yêu thú vị vô duyên vô cớ xuất hiện giờ đơn hlỗ lủng rồi tiếng kim cương xoạt vang lên, óc tủy bị cuốn hút sạch. Lại một tiếng bốp nữa, thêm một thương thú nhận bị thủng thiên lẻ cái, thêm một xơi tiết xuất hiện, óc tủy lại bị cuốn hút sạch.
Trong thạch thất không trơn tuột này, cảnh tịnh quỷ sứ dị đấy khiến lão đạo râu chuột vốn hẵng hư thoát thở hồng hộc.
Rồi tiếng bước chân vang lên, Ngụy Tác bình diện mũi nóng tanh tưởi lại phăng vào, tay cầm cố một miếng da ròng ròng huyết như mới lóc tự tớ yêu thích nà đó.
Gã lại hào hứng thú hốt một miếng ả khỏi tớ lão tôn giáo râu chuột, lấy vào đơn bình phẩm bạch sắc một dịch, hoá vào dấu xót thương rồi dán khoảnh đa thú lên.
Xong xuôi, tên hình như chớ đang hứng thú hỏi han, bước phai trong trang mục quang hiềm oán độc địa tột bực của lão tôn giáo râu chuột.
"A!"
Chừng bán tuần tra nhang sau, lão đạo râu chuột lồi mắt van lên thê thảm thiết.
Vết yêu thương ngữ lão chẳng chỉ ngứa ngáy khó miêu tả song cực kì kỳ hoảng sợ bởi vì mảnh da thích cơ hồ từ bỏ từ mọc vào trên mình lão.
...
"Lão đầu, ngươi khẳng định chôm khúc nào hữu dụng?"
Tiếng van thảm thương rầu vang lên liên trần tục ở tĩnh thất, Ngụy Tác ở trong địa hỏa đống buồng lỡ luyện chế lại cỗ pháp thuẫn bị đánh kích thành cận như tan nát nhỡ hỏi lục bào lão đầu.
"Đương nhiên hữu dụng, đơn vì chủ nhân trước kia của min là đại hành gia lấy bức cung đả niềm vui. Nhiều tu sĩ chả ngại chết thật chút nào là mà lại cảm giác thắng đối phương dựa hòng không thèm hỏi song thập phần biến thái, ngó đày đọa kẻ khác là niềm vui, liên trần tục giở trò thời sẽ sụp đơm ngay, chả chi chớ khai.” Lục bào lão đầu khẳng định.
"Để tính toán lão ta chống chọi được tới bao giờ.” Ngụy Tác gật đầu, thông tõ nét nuối tiếc rẻ nói: "Tiếc là đua triển Mộng yểm kể trong suốt Chân ma ngưng tướng kể sẽ đại tổn tu vi, kì chớ đỡ bớt bao lăm phiền hà.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét